Đào Tuấn
Thống đốc cũng đã, cực kỳ dũng cảm, chấp nhận điều tiếng “con buôn”, phớt lờ những chỉ trích “lấy vốn của dân đi mua vàng”, bỏ qua luôn chuyện bị đánh giá “dân chỉ thấy hoạt động nổi bật của ngân hàng nhà nước là lo bán vàng”. Thống đốc đã đúng trong vai một viên cẩm cầm dùi cui ổn định thị trường. Trừ việc cho rằng nhân dân được lợi
Thống đốc Nguyễn Văn Bình, trên truyềnhình quốc gia đã đáp rằng: “Chênh lệch giá vàng là thuộc về đất nước, thuộc về nhân dân”. Để rõ nghĩa hơn, Thống đốc lý luận: Nếu mua vàng giá cao hơn thì cũng bán giá cao, do vậy sự chênh lệch ở đây không phải là thiệt thòi của người mua và bán”.
Và đây là câu trả lời cho câu hỏi tưởng như khó, rằng: Giá vàng trong nước và thế giới chênh lệch cao thì ai sẽ là người được hưởng lợi?
Đây có lẽ là căn nguyên cho những cái tít báo: “Nhân dân và đất nước có lợi từ chênh lệch giá vàng”.
6-7 triệu chênh lệch giữa một lượng vàng trong nước và thế giới là một con số kỷ lục. Nhưng thật ra, Thống đốc đã nói đúng. Người dân phải mua cao, nhưng cũng có thể bán với giá cao, bởi sự liên thông giữa thị trường trong nước và thế giới đã được “dựng barie” rồi còn đâu. Nhớ lại một thời, cũng vừa mới qua đây thôi, khi người người mua vàng, nhà nhà bán vàng với “hoạt cảnh mổ bò” trên phố Hà Trung, khi sàn vàng đúng nghĩa như một sòng bài, Thống đốc đã cho “dựng barie” cả ở việc cho nhập khẩu vàng tự do, cả ở việc hoạt động của các sàn vàng.
Hôm qua, ông trả lời cực nhất quán, rằng mục tiêu là ổn định thị trường chứ không ổn định giá. Rằng: “Đến nay, toàn bộ hoạt động (nhập vàng) do nhà nước đảm nhiệm nên toàn bộ chênh lệch giữa giá vàng trong nước và giá vàng thế giới là thuộc về ngân sách nhà nước”.
Nhưng hóa ra, việc “dựng barie” để sau đó, NHNN trở thành một thứ con buôn độc quyền.
Nhưng ngay cả như thế, Thống đốc cũng đã dũng cảm chấp nhận điều tiếng “con buôn”, phớt lờ những chỉ trích “lấy vốn của dân đi mua vàng”, bỏ qua luôn chuyện bị đánh giá “dân chỉ thấy hoạt động nổi bật của ngân hàng nhà nước là lo bán vàng”.
Thống đốc đã đúng trong vai một viên cẩm cầm dùi cui ổn định thị trường. Trừ việc cho rằng nhân dân được lợi.
Rất đơn giản, dù “viên cẩm” có muốn hay không thì trong dân, vàng vẫn đang được sử dụng với 3 chức năng chính: Thanh toán, với “đơn vị tiền tệ” là “cây”, “chỉ”; Tích trữ tài sản dự phòng rủi ro- từ cả ngàn năm nay đã trở thành một tập quán; Và thứ 3: Một phương tiện đầu tư kiếm lời.
Nhớ hồi việc mua bán vàng miếng bị ngăn cấm, để “Làm sao đưa toàn bộ lượng vàng vật chất có trong dân chúng vào kho quản lý tập chung do nhà nước quản lý” và, trên cơ sở vàng của mình nằm trong “ống bơ nhà nước” này người dân có vàng “có thể mở tài khoản tại công ty kinh doanh vàng và yêu cầu các công ty này thực hiện việc lưu ký vàng…”, ông Bình, khi đó còn là Phó Thống đốc khẳng định sẽ “ngăn chặn có hiệu quả các hoạt động đầu cơ, găm giữ, thao túng thị trường”.
Đầu cơ đã được ngăn chặn, thao túng cũng bị đầy lùi, nhưng việc “găm giữ” của dân thì còn lâu.
Người dân thà bị bắt chứ quyết không đổi vàng sang vnd, một đơn vị tiền tệ cần phải nói thẳng thắn với nhau là chưa được bất kỳ quốc gia nào khác chấp nhận và mỗi năm mất giá gần 2 con số.
Tham vọng “đưa vàng vào tập thể” đã thất bại trước thói quen tích trữ đề phòng rủi ro rất chính đáng của người dân. Và việc phải mua đắt 5-7 triệu cho mỗi lượng vàng khó có thể coi là hưởng lợi??????
Cũng cần phải nói thêm rằng nếu Thống đốc đã khẳng định nhân dân cũng được lợi từ chênh lệch giá vàng, thì có lẽ, còn lâu giá vàng trong nước về vế bên kia của dấu bằng so với giá vàng thế giới.